“Chồng không yêu thương mình thì mong chờ gì từ người khác?”
Trầm cảm sau sinh và sự vô tâm của chồng đã trở thành chủ đề nóng sau cái chết thương tâm của một em bé 33 ngày tuổi do người mẹ gây ra. Điều này đã làm nổi bật tầm quan trọng của sự gắn kết và chia sẻ trong gia đình. Nữ tác giả Tuệ Nhi, nổi tiếng với các quan điểm sắc sảo về hôn nhân và gia đình, vừa chia sẻ một bài viết mạnh mẽ về chủ đề này. Cô kể về một cặp vợ chồng trẻ, nhấn mạnh thông điệp về sự cảm thông mà người chồng cần dành cho vợ sau khi cô làm tròn nghĩa vụ. Bài viết đang thu hút sự chú ý trên mạng xã hội.
Bầu càng to, vợ tôi càng ăn nhiều, nhìn tủ lạnh mà sợ. Không ăn thì bà giận, nên đêm tôi phải ăn thay vợ. Cuối thai kỳ, mẹ tôi sang ở cùng để theo dõi, bà liên tục hỏi về cân nặng của cháu. Đến khi con trai chào đời, bà mới vui. Vợ tôi khó chịu vì mẹ chồng luôn để ý, nhưng cũng không thể trách, vì đó là cháu của bà. Tôi chỉ biết động viên và bí mật mua đồ vợ thích. Ba tháng ở cữ của vợ còn căng thẳng hơn cả thai kỳ, tôi đi làm, chỉ nhờ bà nội và bà ngoại chăm sóc. Vợ vui khi gặp mẹ đẻ, nhưng căng thẳng với mẹ chồng, vì bà lo lắng cho cháu quá mức.
Bà sang, vợ tôi chiều theo ý bà, nhưng bà thường chê bai và so sánh việc nuôi con với ngày xưa. Có hôm, tôi thấy vợ khóc trong phòng và chỉ biết ôm an ủi. Đêm bà về, vợ lại tươi tỉnh, nhưng con quấy khóc suốt đêm, khiến vợ chồng tôi mệt mỏi. Có lúc tôi sợ về nhà vì phải đứng giữa hai người, nhưng nghĩ đến vợ đã chịu đựng nhiều, tôi phải chăm sóc và đồng cam cộng khổ cùng cô ấy.
Thằng cu được hơn ba tháng, bụ bẫm cứng cáp. Vợ tôi chỉ để bà nội chơi với cháu vào cuối tuần. Tôi hỏi vợ có làm được không, cô ấy bảo chỉ cần chồng hỗ trợ thì mọi chuyện sẽ ổn. Cô ấy chăm sóc gia đình chu đáo, nấu ăn ngon, và tối hai vợ chồng lại trò chuyện với nhau. Dạo này có tin một bà mẹ trẻ vì trầm cảm sau sinh đã hại chết con. Tôi không nghĩ trầm cảm lại nghiêm trọng như vậy, nhưng vợ tôi thì không bất ngờ vì đã đọc nhiều vụ tương tự trước đó.
Ai đã làm mẹ mới hiểu nỗi bất ổn tâm lý của phụ nữ trong thời kỳ đó. Tôi ngắt lời, thấy nhiều bà đẻ vẫn bị chửi rủa mà không nhận được thông cảm. Vợ tôi cười buồn, nói rằng ngay cả chồng cũng không thương xót mình, thì đòi hỏi gì từ người khác. Cuộc sống có người khỏe mạnh, có người bệnh tật, nên trầm cảm hay không cũng phụ thuộc vào hoàn cảnh và thể trạng từng người. Đối với phụ nữ, điều đó giống như một nỗi ám ảnh. Thay vì nói lời cay độc, mọi người nên xem xét lại cách đối xử trong gia đình để tránh lặp lại sai lầm. Tôi thở dài, nhận ra rằng sự vô tâm của chồng như tiêm thuốc độc cho vợ. Trong khi thằng bé say ngủ, tôi chỉ lặng lẽ nhìn vợ, không hiểu sao mọi gánh nặng lại đổ lên vai những người phụ nữ.
Bầu bí và nuôi con là trách nhiệm của phụ nữ, và lỗi lầm cũng thuộc về họ. Họ thường cảm thấy cô đơn ngay trong gia đình. Con gái khi lấy chồng như bát nước đổ đi, vui không dám khoe nhưng khổ lại chạy về khóc. Một số may mắn có bố mẹ chồng tâm lý, trong khi người khác phải đối mặt với chỉ trích. Quan trọng nhất vẫn là người chồng, người có thể đẩy họ xuống hay kéo họ lên.


Source: https://afamily.vn/chong-minh-con-khong-thuong-minh-thi-doi-hoi-gi-o-thien-ha-20170617232245839.chn